webメディア
WEB MEDIA

サービス・ラインアップ

三永のつよみ

三永スピリッツ

採用情報

Webメディア

コンタクト

ブログ
blog

笑えばいいことがきっと来る

2020.02.26

皆さんこんにちは、今回も私で担当させていただきます。ホアンです。

私は5年ぐらい前に日本へ来ました。

何も知らなかったまま、日本に来た私はすごく不安でたまりませんでした。

私の家族は人数が多くて、いつも賑やかな雰囲気の中で過ごしてきたので、

一人の生活には全く考えられなかったです。

ベトナムに居た時は普段の生活、学校、仕事、全て誰かとやりました。

一人になったら怖かったです。

ですが、日本が素晴らしい国だと分かり、

日本が大好きな私のお母さんに『日本へ行きたいですか?』と聞かれました。

その時『行きたい』と言う考えが自分の頭の中で浮かびました。

でも、私は日本へ行けるのか?

お母さんは絶対お金がない、借りてもどうやって返すのか?

心配で迷いました。

それなのにお母さんが大丈夫ですよ、行って欲しいから聞いたよ、

お金の事は心配しなくていいと言ってくれました。

お母さんがそう言ってくれても、心配がないわけません。

家族はずっと貧しくて、すごいお金が必要です。

だから、学校を辞めることを決めました。

それから、銀行からお金を借りて、日本語の勉強に行かせて、

私の将来も考えてくれたお母さんが居たから今私は日本にいます。

家族みんなと離れたら、一人で困らないように頑張らなきゃいけない、

一人でも笑顔を作らないといけません。

最初の頃は日本語も、日本の生活も、本当に帰国したいぐらい大変で、

淋しくて泣きました。

でも、自分のため、家族のため、前向きに考えなければなりません。

困っていた時に日本語の教室が見つかりました。

ボランティアさんと私と同じ外国人の人達と出会えて、みんなと一緒に頑張れる、

一緒に勉強して、一緒に遊んで、一人じゃないです。

日本語だけじゃなくて、日本の生活もとても助かっています。

毎週、仕事が終わって教室に来て、ボランティアさんの笑顔を見ると、

勉強する気が一杯になります。

誰かの笑顔を見たら、自分も笑ってしまいます。

毎日仕事に行く時、

ボランテイアのおばあさんが笑いながら『いってらっしゃい』と

応援してくれる事にも感謝しています。精一杯頑張ります。

一年前ぐらい、一回帰国しました。

国はどんなに変わっているか?

日本はどんな国か?

比べる事が出来ませんが、どこでもいい所も、悪い所もあります。

でも、同じなのは、人間です。

どこで?何をして、笑顔でいられるのか?落ち込んでしまうのか?

自分で決められるんです。

私は日本へ来る前よりも強くなっています、

どんなに難しい事があっても笑って前向きに進みます。

これから良い事も、悪い事も、これが私の人生なんだと受け入れていける、

そんな強い人になれるように、

これからも周りの人達を大切に、感謝を込めて過ごして行きます。

人生はそうなんです。

後悔ばかりでも泣いて、笑って、少しずつ進むのです。

これが私の決まりです。

楽しいことは別に大した事ないです。

ただ困っている人に笑顔で笑ってあげたらきっと悪い事が逃げて行くんだと私は思っています。

人生は一度きりなのに、どうして、毎日明るい過ごし方をしないのでしょうか?

【ベトナム語訳】

CHỈ CẦN BẠN CƯỜI THÔI THÌ MỌI ĐIỀU TỐT ĐẸP SẼ TỚI 

Chào mọi người, lại là Hoan đây. Tôi xin phép đảm nhiệm nốt lần này. 

Tôi đến Nhật Bản khoảng 5 năm trước.

Với cái đầu rỗng tuếch không biết gì thì tôi đã rất lo lắng.

Gia đình tôi rất đông người vì vậy mà tôi luôn sống trong một bầu không khí sôi nổi,

nên tôi không thể tưởng tượng được việc sống một mình sẽ như thế nào.

Khi tôi ở Việt Nam,cuộc sống hàng ngày của tôi,

trường học, công việc, mọi thứ đều đi chung với một ai đó.

Tôi đã rất  sợ phải ở một mình.

Nhưng tôi nhận ra rằng

Nhật Bản là một đất nước tuyệt vời và mẹ tôi một người yêu Nhật Bản đã hỏi tôi rằng,

“Con có muốn đến Nhật Bản không? “.

Khi đó thì ý nghĩ muốn đi Nhật lập tức hiện lên trong đầu tôi.

Nhưng tôi có thể đi đến Nhật Bản không?

Mẹ hoàn toàn không có tiền, nếu vay tiền ngân hàng thì làm thế nào để trả được?

Tôi đã rất phân vân và lo lắng rất nhiều.

Tuy nhiên, mẹ tôi đã bảo vẫn ổn,không sao đâu.

Mẹ muốn tôi đi nên mới hỏi như thế,

và về vấn đề tiền nong thì không cần lo lắng thêm gì cũng được.

Gia đình tôi thuộc dạng không khá giả gì mấy và cần rất nhiều tiền.

Thế là tôi quyết định nghỉ học.

Và bây giờ tôi đang ở Nhật Bản vì nhờ mẹ đã vay tiền từ ngân hàng,

cho tôi đi học tiếng Nhật và nghĩ về tương lai của tôi.

Khi tôi rời khỏi cả gia đình,

tôi phải làm việc chăm chỉ để không phải lo lắng nhiều,

một mình vẫn phải mỉm cười.

Lúc đầu, tiếng Nhật và cuộc sống của tôi ở Nhật Bản khó khăn đến mức tôi thực sự muốn trở về nhà,

tôi cô đơn và khóc lóc.

Nhưng chỉ cần suy nghĩ tới tương lai của bản thân và gia đình thì tôi đều vượt qua được hết.

Khi tôi gặp khó khăn thì tôi tìm thấy một lớp học tiếng Nhật.

Tôi có thể gặp những người tình nguyện viên của nước Nhật và rất nhiều người nước ngoài như tôi,

cùng làm việc chăm chỉ với mọi người,cùng học,

cùng chơi ,chứ không phải một mình.

Không chỉ tiếng Nhật của tôi, mà cả cuộc sống của tôi ở Nhật Bản cũng trở nên thú vị hơn.

Mỗi tuần sau khi làm việc, đến lớp học và nhìn thấy những nụ cười của các tình nguyện viên,

tôi lại có thêm động lực để cố gắng hơn nữa.

Và tôi cũng tự nhận ra một điều rằng,

Khi bạn thấy ai đó cười thì bạn cũng sẽ cười theo phản xạ không điều kiện.

Khi tôi đi làm mỗi ngày,

tôi lại rất biết ơn các tình nguyện viên đã cười và cổ vũ cho một ngày mới làm việc của tôi.

Tôi hứa sẽ làm hết sức mình.

Khoảng một năm trước, tôi đã về nước.

Việt Nam đã thay đổi như thế nào?

Nhật Bản là quốc gia như thế nào?

Tôi thực sự không thể so sánh,ở đâu cũng có những nơi tốt và cũng có những nơi xấu.

Nhưng giống nhau là con người.

Ở đâu?

Làm gì?

Cười?

Hay suốt ngày ủ rũ?

Bạn có thể tự quyết định.

Tôi mạnh mẽ hơn so với lúc trước khi đến Nhật Bản,

dù có khó khăn như thế nào đi nữa thì tôi vẫn sẽ cười và bước tiếp.

Tôi sẽ tiếp tục trân trọng và đánh giá cao những người xung quanh để tôi có thể trở thành một người mạnh mẽ đến mức tôi có thể chấp nhận rằng đây là cuộc sống của tôi,

dù nó có tốt hay xấu đi chăng nữa.

Cuộc sống là như vậy.

Chúng ta sẽ có nhiều lần cảm thấy hối hận nhưng chứ khóc rồi cười và bước tiếp thôi.

Đây là nguyên tắc sống của tôi.

Niềm vui không phải là một vấn đề gì đó quá to tát.

Chỉ là tặng một nụ cười khích lệ nếu gặp những người đang khó khăn.

Chỉ thế thôi !

Cuộc đời này chỉ có một lần sống thôi.

Tại sao chúng ta lại không sông vui vẻ mỗi ngày cơ chứ?